SUY NGHĨ SỰ ĐỜI
Cho dù thân thiết đến đâu
Cũng đừng kể hết với nhau mọi điều
Càng thân gần gũi bao nhiêu
Đến khi ngoảnh mặt càng nhiều đắng cay.
Vì điều bạn nói hôm nay
Chắc gì họ giữ những ngày tháng sau
Đời ai biết trước được đâu
Lòng người khó đoán nông sâu khôn lường.
Bởi vì lưỡi vốn không xương
Cho nên PHÚC - HỌA trăm đường từ đây
Ngẫm từ xưa cho đến nay
Người làm đau bạn thường ngay cạnh mình.
Con người khi đã cạn tình
Sẽ làm tất cả khiến mình tổn thương
Cuộc đời vốn dĩ vô thường
Lòng người thay đổi ai lường được đâu.
"Thân nhau lắm - Cắn nhau đau.."
HOA NHÀI thoang thoảng thơm lâu mới bền
Chơi cùng ai cũng chớ quên
Cái tình cái nghĩa phải nên giữ gìn.
Thơ: Toàn Vượng